Xin đừng hỏi thế người ơi
Nghe như trách cứ như lời hờn ghen
Bao nhiêu ước hẹn chung riêng
Bao nhiêu thề nguyện chỉ riêng một người
Dù chưa chung bước sánh đôi
Thì ta đã của nhau rồi từ lâu
Yêu nhau từ thủa ban đầu
Từ khi trời đất đục ngầu hoang sơ
Từ khi hạt bụi bơ vơ
Từ khi vụng dại ngu ngơ làm người
Bây giờ anh hỏi một lời
Mà sao em thấy xa vời thế anh?
Mưa lòng vần vũ giăng mành
Chuỗi ngày buốt lạnh mong gần bên nhau
Thế thôi xin một chữ cầu
Anh đừng hỏi thế làm đau gan vàng
Một thời đã chót đa đoan
Một lời đá tạc mấy ngàn năm sau
Thì yêu cho đến bạc đầu
Cho nhân thế biết nhiệm mầu TÌNH YÊU.
Hạnh Nguyên 20/4/13