Từng giọt sương mùa đông giá lạnh
Khe khẽ rơi trên đôi má em buồn
Gió thì thầm nhắc chuyện cũ buồn hơn
Như tiếng ru trên bờ môi mằn mặn
Chẳng còn nhiều đâu trời đã chiều xế bóng
Nơi thâm sâu giữa biển đời giông bão
Trong vũ trụ rung lên từng nhịp sáo
Và không gian đang tràn ngập khúc giao mùa
Ngày đông nào ngày ta đã vô tư
Xem tình ái như nàng thơ kỳ thú
Đem mơ ước dấu kín vào nhung nhớ
Dành cho người tri kỷ của riêng ta.
Anh đã từng và đã của em chưa?
Em cứ hỏi khi bên anh rất vội
Dẫu biết câu trả lời – Có thể là nói dối!?
Vẫn thầm tin anh rất thật với mình!!!.
Anh bây giờ và anh của mai kia
Vẫn sẽ dấu bóng hình em thật kỹ
Vẫn sẽ là em - "Hồng nhan tri kỷ "
Trong góc khuất tâm hồn nơi sâu kín tình yêu.
Hạnh Nguyên: 28/1/13