MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

27/2/12

PHÙ DUNG CÁNH MỎNG

     PHÙ DUNG CÁNH MỎNG 

 Em kể mình nghe về một loài hoa 
Phù du cánh mỏng trước hiên nhà 
Yêu thương giăng mắc vương tơ nhện 
Thiên thu quạnh quẽ với nợ duyên 

 Trời thương sao còn nỗi chân chuyên 
Tình muộn tình sầu gái thuyền quyên
 Dạ khúc đêm về hoa lẻ bóng 
Trăng gầy cô tịch dáng phù dung 

 Tình đến đời chẳng còn nhiều lắm 
Yêu vô vàn đem vạn nỗi trở trăn 
Sáng thức dậy ngàn hoa tình rực rỡ 
Để đêm về phấn vỡ nhụy hương tàn 

 Rạng rỡ qua ngày hừng đông ôm xác rũ 
Muộn màng hấp hối tiễn nghìn thu T
rao nhau duyên hạnh như hư ảo 
Kiếp phù dung sáng nở tối tàn 

 Hạnh Nguyên: 27/2/2012

23/2/12

BÔNG HỒNG TẶNG ANH




BÔNG HỒNG TẶNG ANH

 Bông hồng này em gửi tặng cho anh
 Là tình yêu của em không thay đổi
Trái tim của em chẳng bao giờ nông nổi
Đã dành tặng anh rồi em chẳng thể trao ai

 Bông hồng tình yêu rất nhiều chông gai
Nhưng lại rất nồng nàn đắm đuối
Đã của nhau xin anh đừng từ chối
Tấm chân tình em trao tặng cho anh




Anh ạ mùa này lạnh ướt sương đêm
Mưa. mưa thấm vào tim rét buốt
Em nhớ anh nhớ bàn tay nhẹ vuốt
Mái tóc xòa trên vầng trán chân chuyên

 Phương ấy giờ có lạnh lắm không
Đôi môi anh có tái tê buốt giá
Vòng tay anh có thầm mong êm ả
Trái tim em cho cô quạnh vơi dần

Bông hồng này em dành tặng riêng anh...

 HN: 22/2/2012

17/2/12

LIÊU TRAI















Là em hay chỉ là sương 
Theo ta dặm bước qua đường đêm nay
Một màu đặc sánh giăng đầy 
Như tình sương khói của ngày xa xưa 



Về thăm ta, nhắc tình thừa 
Để cùng hoài niệm thuở chưa ôm sầu 
Về cùng ta, chia nỗi đau 
Trao nhau tự lúc tóc màu mây xuân 


Em xa, ta vẫn tưởng gần 
Nhìn lên vách nhớ, tần ngần dáng em 
Vầng trăng dấu bởi sương đêm 
Nên trong mờ tỏ, tay mềm tìm nhau 


Hơi lạnh từ tay em trao 
Hồn ta chợt buốt, nhận màu tang thương 
Góc nhà trầm tỏa mùi hương 
Em đi khuất bóng, ta dường mất ta.
         
 HN, 17/2/2012















15/2/12

THÁNG GIÊNG


THÁNG GIÊNG 

 Trời cứ mưa hoài suốt tháng giêng 
Co do trong áo ấm ngồi thiền 
Lễ bái đầu năm đành bỏ vắng 
 Chùa chiền miếu mạo chẳng buồn len 

 Năm mới phúc phần trời đã định 
 Đâu dành cho những kẻ bon chen 
Mấy đời tu luyện nên kiếp số 
 Thánh thiện, điêu thuyền tại nhân duyên 

Tháng giêng đã tới hồi li biệt 
 Mưa vẫn lạnh lúng vẫn liên miên 
 Trời đất cũng buồn cho nhân thế 
Nắng ấm mặt trời vẫn bỏ quên 


Hạnh Nguyên: 15/2/2012

10/2/12

KHÁT VỌNG




Như cuối mùa đông rớt 
Hơi lạnh vẫn còn đây 
Úa tàn tan bờ cỏ 
Còn đá đứng trơ gầy 

Xa nhau từ độ ấy 
Bao chiều lá vàng bay 
Gọi nắng mùa đông lạnh 
Kìa mùa xuân vẫy tay 

Mỗi lần đến lần đi 
Lối xưa về bóng ngả 
Nhịp bước dài lê thê 
Khói trời đông cay mắt 

Ai biết mảnh trời say 
Trên hồn đầy vết nám 
Còn mảnh trăng hôm rằm 
Dư âm chiều khát vọng

(Một chiều buồn tháng giêng)
                    HN: 9/2/2012

8/2/12

ĐÊM XUÂN





ĐÊM XUÂN




Ngày xưa anh đã đi đâu
Để em lạc mất tìm nhau cả đời
Để tình chót lỡ mất rồi
Dại khờ còn lại nụ cười ngẩn ngơ

Môi lùa tóc gió tìm môi
Đêm xuân ước hạt sao rơi trên ngàn
Đường đời hoa dại hồn hoang
Lửa non reo biếc đến tàn ngày đêm

Càng quên càng nhớ nhau thêm
Mắt môi khép lại hồ đêm dâng đầy
Người đi lưu lại dấu giầy
Tháng giêng mong lại một ngày bên anh.


HN: 8/2/2012

4/2/12

TƠ VƯƠNG


                                                                            TƠ VƯƠNG




Trời sinh ra một chữ yêu
Bao nhiêu người đấy chỉ yêu một người
Lời yêu đã nói hết rồi
Chẳng còn đâu nữa cho người đến sau

“ Ví dù chẳng lấy được nhau
Thì đâu còn có kiếp sau mà chờ”
Vấn vương ruột rối tơ vò
Đêm nằm không ngủ chỉ mơ một người

Xin đừng bỏ lại giữa đời
Để thân đào liễu nhạt phai má hồng
Vì yêu nên mới nhớ mong
Vì người mắc nợ tơ hồng mới giăng

HN: 4/2/2012

.
.
.