Em kể mình nghe về một loài hoa
Phù du cánh mỏng trước hiên nhà
Yêu thương giăng mắc vương tơ nhện
Thiên thu quạnh quẽ với nợ duyên
Trời thương sao còn nỗi chân chuyên
Tình muộn tình sầu gái thuyền quyên
Dạ khúc đêm về hoa lẻ bóng
Trăng gầy cô tịch dáng phù dung
Tình đến đời chẳng còn nhiều lắm
Yêu vô vàn đem vạn nỗi trở trăn
Sáng thức dậy ngàn hoa tình rực rỡ
Để đêm về phấn vỡ nhụy hương tàn
Rạng rỡ qua ngày hừng đông ôm xác rũ
Muộn màng hấp hối tiễn nghìn thu T
rao nhau duyên hạnh như hư ảo
Kiếp phù dung sáng nở tối tàn
Hạnh Nguyên: 27/2/2012