MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

31/12/15

VÃNG CHIỀU ĐÔNG

VÃNG CHIỀU ĐÔNG. 

 Chiều đông nắng chẳng vô tình
 Rãi trên vườn cải lung linh ánh vàng
 Rập rờn bướm đậu cành lan 
Rẽ trên bờ sóng mấy nàng uyên ương 

 Ráng chiều bịn rịn gió vờn 
Hoa may khô héo bên đường vào thôn 
Khói nhà ai tím hoàng hôn 
Chiều đông lãng đãng gợi hồn thi thơ

 Trăng nghiêng bến mộng mây mờ 
Thảnh thơi từng giọt đắng bờ môi xinh 
Cái mùa đông lạnh vô tình 
Gói hồn đơn lẻ giam mình cô liêu.

 Qua ngày đông lạnh phiêu diêu
 Sáng mai năm mới vạn điều vui may. 

 Hạnh Nguyên:
31/12/2015

.
.
.