MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

15/6/13

TÌM VỀ CÂU HÁT RU EM.

TÌM VỀ CÂU HÁT RU EM! 












Em thả hồn theo những lời ru 
Mãi ngàn năm vọng phu hóa đá 
Lời ru theo anh về miền đất lạ 
Dấu u buồn khắc khoải những ngày qua 

Em mải miết tìm về lời ru xa 
Trong giông bão bền lòng không nghiêng ngả 
Dòng sông quê vẫn êm đềm yên ả 
Soi bóng con thuyền neo đậu bến tình yêu 

Em lặng nghe lời hát phiêu diêu 
Vẫn nồng thắm vẫn khát khao bỏng cháy 
Vẫn thương lắm dù chứa bao hờn lẫy 
Vẫn ngọt ngào cho lòng thấy bình yên 

Em tìm về lời ru ấm êm 
Anh thường vỗ về em mỗi khi trở gió 
Trái nắng giận mưa trên đời ai chẳng có 
Thăm thẳm ân tình ru giấc mộng đêm qua.

Em cảm ơn đời gieo những mầm hoa 
Để mỗi sớm khi mặt trời tỉnh giấc 
Hương tỏa ngát như tóc em thơm nức 
Xỏa vương dài trói bện mối tình thâm. 

Hạnh Nguyên” 14/6/13

4/6/13

MỘT SÁNG MAI XANH

MỘT SÁNG MAI XANH 

 Ta cùng dòng người tấp nập ngược xuôi 
Kẻ thong dong thảnh thơi dạo phố 
Kẻ hối hả vượt qua đèn đỏ 
Tất bật vội vàng trong một sớm mai xanh 

 Ta cùng dòng người lao nhanh lao nhanh 
Xe máy oto rú còi inh ỏi 
Sớm tháng năm phượng hồng tươi rói 
Mùa hạ mùa thi vùn vụt tới nơi rồi 

 Ta cùng dòng người vội vã ngược suôi 
Cứ như thể không đi là mất tất 
Chẳng ai nhìn ai dù biết người quen mặt 
Bởi cơm áo gạo tiền nên vô cảm lắm thay. 

 Ta cùng dòng người trên đường phố sáng nay 
Mưa đêm qua khiến hàng cây nghiêng ngả 
Mỗi người trên đường đi đều vội vã 
Về đâu kia ở phía cuối con đường?! 

 Ta cùng dòng người trên phố thân quen 
Chợt bâng khuâng nhớ một ngày nắng hạ 
Tay trong tay trên con đường đầy lá 
Ta cười một mình nhớ hạnh phúc những ngày qua. 

Hạnh Nguyên: 3/6/13

.
.
.