MÙA LÁ VỠ

Đâu một thời những bối rối ngây thơ,

Nhặt lá khô khẽ ép vào trang vở....

Bài thơ viết đầu tiên vẫn còn dang dở,

Đoạn cuối cùng đành lỡ nhịp đa đoan...

XIN ĐƯỢC LÀ TRI KỶ Ở LÒNG NHAU

Xin được làm tri kỷ của anh thôi

Để được nghe buồn vui anh chia sẻ

Dù có thể suốt cuộc đời em sẽ

Dấu mình trong con mắt bao người

ĐỪNG QUÊN EM NHÉ ANH

Đứng quên nhé dù mai này đời thực

Anh và em chưa thể bước chung đường

Hai phương trời vẫn vời vợi nhớ thương

Nguyện mãi mãi tình em không thay đổi...

CÒN MÃI DẤU YÊU

Chẳng thể nào quên được đâu anh

Mỗi kỷ niệm bên nhau còn lưu dấu

Này mắt môi này nụ hôn đắm đuối

Này đây vòng tay xiết chặt yêu thương...

TRĂNG KHUYẾT

Sương lạnh em hao khuyết bao lần

Đâu phải bởi trăng đêm nay không trọn

Câm lặng dưới màn đêm không người đưa đón

Trăng hay em hai nửa vẫn không đầy...

27/9/12

MÙA TRĂNG LẠNH







                               MÙA TRĂNG LẠNH


Đêm vắng nhìn trăng bao vấn vương
Vườn khuya trăng lạnh cõi vô thường
Tàn đêm bóng xế hồn đơn lẻ
Gió hú đêm dài nỗi nhớ thương

Mảnh trăng sắc lạnh chiếu muôn phương
Bên hiên trăng vẽ mộng canh trường
Trông về xa vắng mòn mong đợi
Lặng lẽ trăng đùa nhánh dạ hương

Đêm vắng trăng buồn muốn sẻ đôi
Một nửa mùa thu sắp qua rồi
Trăng đầy, trăng khuyết, trăng tròn khuyết
Bao mùa trăng cũ nhớ đầy vơi

Đêm vắng trăng buồn héo hắt trôi
Ánh trăng vàng vọt giữa đất trời
Bao la vũ trụ mình ta thức
Giọt lệ ân tình mặn đắng môi

Anh hỡi ! Em vẫn đợi nơi này
Vầng trăng lành lạnh khuất sau mây
Trăng ơi soi tỏ đường anh tới
Bên em anh nhé mộng xum vầy


                                 Hạnh Nguyên: 27/9/12

19/9/12

MÉO MÓ








                                   MÉO MÓ




Em ngắm nhìn “người thương mến” của anh
Ôi gương mặt của bóng ma hiện hữu
Tại mắt hoa hay tại em uống rượu
Trước giận giữ tình yêu mọi thứ chẳng tròn vành

Em ngắm nhìn người mê mải yêu anh
Như bỗng thấy một người từ thiên cổ
Cũng mắt, cũng môi nhưng đặt không đúng chỗ
Giống xác ướp của cái thời Ai cập ngày xưa

Em ngắm nhìn người đàn bà không ưa
Người phụ nữ đã làm anh lơ đãng
Trước tình em như bóng chiều trạng vạng
Không rõ ràng sáng tối đan xen

Em ngắm nhìn người ấy và em
Hai thái cực một đen một trắng
Không giấu được tâm tư chĩu nặng
Làm thế nào chiến thắng được...hờn ghen!???


                             Hạnh Nguyên : 19/9/12


13/9/12

CHO MỘT LẦN





                           CHO MỘT LẦN


Cho một lần giọt nước mắt sang trang
Em âm thầm bước đi về phía ấy
Nơi cuối đường nắng hạ còn ngoe nguẩy
Khép mi cong đôi dòng lệ muộn màng

Cho một lần cho phận số đa đoan
Mộng ước vu vơ tan theo hình bóng nhớ
Một mùa thu với cúc vàng rực rỡ
Và cơn mưa như dịu mát tâm hồn

Cho một lần trong khoảnh khắc hoàng hôn
Em hồ hởi âm thầm nghe gió hát
Gió vẫn réo gọi khúc ca màu bạc
Long lanh xanh trong nước mắt nụ cười

Cho một lần em chẳng thấy đầy vơi
Sầu cạn tình yêu em hoá hồn trinh nữ
Thoáng e ấp trong sương tình tư lự
Xin đừng buồn và đừng khóc nghe em?

Cho một lần ta trở lại bóng đêm
Mang gửi tình yêu xua bến đời hiu quạnh
Mang nhung nhớ gửi thiên thần lóng lánh
Để trọn cuộc đời đôi mắt ....chẳng lệ rơi!

            13/9/12



8/9/12

THU BÊN ANH



Em lặng nhìn lá vàng bay theo gió,
Chiều nay thu lãng đãng tìm về,
Từng chiếc lá lìa cành xao động,
Như thì thầm nói tiếng nhớ thương

Ừ nếu đừng xa cách dặm trường
Vượt không gian về bên anh ngay nhỉ
Để úp mặt vào ngực anh ấm thế
Và thì thầm em nhớ lắm anh ơi!!!!

Mới đó thôi mà thấy quá lâu rồi,
Chẳng được nghe lời ấm nồng anh nói
Chúng mình bên nhau chiều hồ tây sóng dội
Trong một chiều tóc rối tung bay

Lặng nhìn thu ngấp nghé chiều nay
Em nhớ cây sưa già bên hồ gió lộng
Lại ước được cầm tay anh lướt sóng
Lãng đãng chiều mơ mộng ngắm hồ sen,

Mới hôm nào sen còn tươi xanh
Từng cánh hoa toả hươmg thơm ngát,
Bây giờ chắc sen tàn úa nát
Có còn ai ra chụp ảnh không anh ?

Em sẽ lại đến Tây hồ vào ngày thu trong xanh,
Để được ngắm mặt hồ thu dậy sóng
Để lại được cùng anh nghe gió hồ sao động
Bầy sâm cầm mải miết trước hoàng hôn

Nhớ thật nhiều và mơ ước phiêu diêu
Được nắm tay anh một chiều thu vàng rực,
Đi bên Anh lòng ngập tràn hạnh phúc.
Anh có muốn em về thu Hà Nội với anh không?????
                   
                                             Hạnh Nguyên: 
  15/9/12

6/9/12

LÁ THU VÀNG







         LÁ THU VÀNG


Trời đã chớm vào thu
Gió heo may nhè nhẹ
Trên từng phiến lá xanh
Đã thay màu héo úa

Thắp sáng lên ngọn lửa
Bồng bềnh lá vàng rơi
Ấp ủ lời réo gọi
Bóng dáng ai rạng ngời

Áo lụa em vàng rực
Giữa bốn mùa lá rơi
Mưa mưa rồi lại nắng
Màu áo ngày một tươi

Đôi mắt như đang cười
Lá vô thường bay mải
Ta nhặt vội lên hương

Bàn tay ai níu lại

Có phải màu áo phai
Nên em cười bẽn lẽn
Gió lặng nằm cô đơn
Áo vàng em thay lá












Ôi hương sắc mặn mà
Bàn tay em ngà ngọc
Thời gian vội vàng qua
Dáng em về vội vã

Mắt em màu mây xa
Suối tóc dài buông xõa
Vũ trụ giữa ngàn hoa
Người bước đi trên lá

Bản nhạc chiều phiêu lãng
Vô tình ai chép ra
Nghe tiếng cười ròn rã
Vòng tay choàng ấm êm

Em như là sương đêm
Ngủ vùi trên mắt lá
Nắng thu về óng ả
Em tan vào hư vô

Mong em là cơn mưa
Tưới mát cho cuộc đời
Những tâm hồn khô nẻ
Mưa tràn trề xanh tươi.

6/9/12






.

3/9/12

RẤT ĐẸP HÌNH ANH



















Rất đẹp hình anh lúc nắng chiều
Bóng dài trên đỉnh dốc cheo leo
Núi không đè nổi vai vươn tới
Lá ngụy trang reo với gió đèo

Thủa còn đi học mỗi khi thầy ra đề bài viết về hình tượng người Lính trong văn học. Mình thường mang
câu thơ ruột này ra để mở đề. Vần thơ mang vẻ đẹp
vô cùng lãng mạn của người lính. Trong cái nắng chiều bảng lảng. Nơi đỉnh núi mù sương. Hình ảnh anh
bộ đội như sừng sững trước dốc núi non ngàn.
Viết về anh hôm nay những người lính thời bình là
những chiến sĩ trên mặt trận xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Những người lính giúp dân cấy lúa trồng khoai. Giúp bà con vượt qua bão lũ, cũng không thiếu gian
nan và cả hy sinh tính mạng. Người lính dù ở vào thời nào cũng mang vẻ đẹp oai phong lẫm liệt. Ai đã từng đọc "Chinh phụ ngâm". Ai đã từng cất tiếng hát "Lời người ra đi". Đều mang tâm trạng kính phục trân trọng những chiến sĩ ra đi vì đất nước và cảm thông sâu sắc đến những người vợ lính. Dù không trực tiếp chiến đấu nhưng cũng hy sinh tất cả. Hạnh phúc lứa đôi, tuổi xanh cho một nghĩa cử cao đẹp vì tổ quốc hy sinh. Viết về các anh là viết về những chàng trai chân chất.
Về những tinh hoa của đất của trời, những con người làm nên lịch sử của một thời đại vĩ đại, thời đại Hồ Chí Minh.









Những chàng trai không tiêc tuổi thanh xuân hiến mình cho sự tồn vinh của cả một dân tộc. Những người lính dù hy sinh gian khổ, dù biết sẽ chịu nhiều thiệt thòi vẫn tiến lên phía trước
Nếu được làm hạt giống để mùa sau
Nếu lịch sử chọn ta làm điểm tựa
Vui gì hơn làm người lính đi đầu
Trong đêm tối tim ta làm ngọn lửa

Anh giải phóng quân ngày nào “vẫn đôi dép lội chiến trường” hôm nay thực sự được hình tượng hóa, hơn thế, được lý tưởng hóa mang vóc dáng như một dũng sĩ thời đại: “Thuở anh đi, sắc nhọn ngọn tầm vông
Giản dị như chàng trai làng Gióng”,
Với khí thế: “bước chân hài bảy dặm”, “Đường tiến quân ào ào chiến thắng”. Mỗi dân tộc có hoàn cảnh lịch sử và sự lựa chọn lịch sử cụ thể của mình..Hoài niệm đẹp bao giờ cũng phải biến thành sức mạnh. Hào khí chiến thắng đã trở thành một động lực mãnh liệt, phi thường. Chủ nghĩa anh hùng thời hòa bình xây dựng chính là sự tiếp nối bản anh hùng ca thời kháng chiến. Thiên niên kỷ mới, sự nghiệp đổi mới đất nước giục giã khúc quân hành mới
Những người lính lại tiếp bước cha ông làm nên trang sử mới. Một non sông Việt Nam gấm vóc rạng ngời..

.

1/9/12

BÌNH YÊN NƠI MẮT BÃO






                                               BÌNH YÊN NƠI MẮT BÃO






Em cánh chim nhỏ giữa trời giông gió
Còn Anh như mắt bão rất yên bình
Xung quanh anh dù gió thét mưa nghiền
Không tả tơi thảm thương theo chiều xoáy

Trong mắt bão bình yên đến vậy
Thì tại sao cố tạo những cuồng phong
Xoá tan đi vừng sáng của trời hồng
Mang tất cả cuốn trôi cùng cơn lốc

Dù sóng dập gió vùi nhiều oan khốc
Nhưng bên anh rồi trời lai trong xanh
Dù muộn màng và dù có mong manh
Xin chỉ lối cho em vào mắt bão

Để em tin giữa biển đời chao đảo
Rằng nơi đây vẫn có cả trời mây!
Rằng nơi đây tình yêu vẫn dâng đầy,
Và hạnh phúc bình yên nơi mắt bão.


                              Hạnh Nguyên: 1/9/2012



.
.
.